TOP 5 bài thơ đầy cảm xúc về thầy cô giáo

bởi Góp ý
1 bình luận

Tình cảm thầy – trò luôn là một niềm cảm hứng bất tận cho thơ ca. Đặc biệt tại Việt Nam và các nước châu Á, lễ nghĩa ‘tôn sư trọng đạo’ luôn có vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống con người. Thầy cô là những người đã chèo lái, đưa chúng ta sang những con sông chính trong cuộc đời, hãy bày tỏ tình cảm và lòng biết ơn của ta khi còn có thể. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu top 5 những bài thơ hay đầy xúc cảm về thầy cô bạn nhé!

1. Về lại trường xưa

Con về thăm lại trường xưa

Các em áo trắng ngây thơ nói cười

Từ đâu hàng lệ tuôn rơi

Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

Con xa ngày ấy đến giờ

Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài

Giờ về thăm lại trường ơi

Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

Xây bao nhiêu những nhịp cầu

Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương

Cô thầy là những tấm gương

Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

Về lại trường xưa

Có lẽ việc chia xa là thứ tất yếu phải xảy ra trong cuộc đời. Trong đó, việc phải chia tay những người thầy, người cô đã gắn bó với ta trong những năm rèn luyện dưới mái trường chính là một trong những khoảnh khắc buồn nhất. Buồn hơn nữa là khi có dịp gặp lại, ta nhận ra người dạy dỗ ta năm ấy đã già đi theo giấu ấn của thời gian. Song, dù bao năm trôi qua thì lòng biết ơn của ta vẫn luôn vẹn nguyên.

2. Nghe thầy đọc thơ

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

Nghe thầy đọc thơ

Lòng yêu mến cuộc sống, học tập và thơ ca phần lớn được bắt nguồn và bồi đắp trong những năm ta lớn lên dưới mai trường phổ thông. Lời thầy ngân nga những câu thơ, dạy ta những bài học ý vị về cuộc sống, con người, thế giới có lẽ sẽ luôn trọn vẹn trong lòng chúng ta.

3. Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn

Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây

Thầy ru hết cả mê say

Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm

Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày

Trong em hạt chữ xếp dày

Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trường

Xin lời ru được dẫn đường em đi

(Con đường thầy ngỡ đôi khi

Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôi

Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em

Thì dù phấn trắng bảng đen

Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.

Lời ru của thầy

Trong cuộc đời, ta được nghe nhiều ‘lời ru’ hơn ta nghĩ. Ngoài lời ru êm của mẹ thời ấu thơ, ta còn được nghe lời ca bình yên song vô hình của những người thầy, người cô hằng dấu yêu. Trong những khúc ru ấy là da diết những mong ước và lời cầu chúc tốt lành.

4. Nhớ cô giáo trường làng cũ

Bao năm lên phố, xa làng

Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê

Nhớ bài tập đọc a ê

Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ

Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ

Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.

Vở ngày thơ ấu lần xem

Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.

Tờ giấy nguệch ngoạc bút chì

Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề

Thương trường cũ, nhớ làng quê

Mơ sao được một ngày về thăm Cô!

Nhớ cô giáo trường làng cũ

Ai rồi cũng phải rời xa nơi ta thân thuộc để tìm về những vùng đất mới, bao la và hùng tráng hơn. Trên con đường ai, ta bỏ lại sau lưng những người ta hằng thương yêu. Thật da diết làm sao nỗi nhớ quê, nhớ nhà, nhớ những người lái đò năm ấy tiễn ta qua sông!

5. Cô ơi

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã…

Cô không lời từ giã

Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao

Cô về đâu, chẳng biết?

Vẫn vang lời tha thiết

Từ giọng cô dịu hiền

Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại

Chúng em nhớ cô mãi

Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về…

Nay chúng em khôn lớn

Ngày rời trường gần đến

Bao giờ gặp lại cô?!

Cô ơi

Dẫu biết rằng ai cũng phải lớn, phải đi trên con đường riêng mình đã chọn. Song đôi lần ta cũng không kìm lòng được mà ngoái đầu nhìn lại những kí ức đẹp đã qua. Ở đó, mái trường ta yêu dường như khôn tuổi, người thầy, người cô ta kính mến dường như vẫn luôn chờ đợi ta trở về.

Tình cảm thầy trò thật quá thiêng liêng, da diết. Hãy luôn xây đắp lòng biết ơn, hướng về một ngày gặp mặt lại không xa bạn nhé! Cảm ơn đã đọc bài viết này của Top 5 Kỳ Thú!

—- Có thể bạn quan tâm : TOP 5 các bài thơ hay nhất về cha mẹ

Bạn có biết ???

Để lại bình luận